Trơn là gì?
“Trơn” là một thuộc tính của các bề mặt khi chúng có tính chất liên quan đến sự trượt, không có ma sát hoặc ma sát rất thấp. Bề mặt trơn thường dễ dàng trượt qua nhau hoặc trượt qua các bề mặt khác mà không gây ra sự cản trở, ma sát hay khó khăn.
Sự trơn của một bề mặt phụ thuộc vào cấu trúc và tính chất vật lý của nó. Các bề mặt trơn thường có độ bóng cao, không có các nếp gấp, lỗ hổng hay các khuyết tật lớn. Đồng thời, các bề mặt trơn thường không bám dính nhiều với các chất khác, giúp giảm ma sát và làm cho các vật dụng di chuyển trơn trượt trên đó.
Các đặc tính trơn của bề mặt được ứng dụng trong nhiều lĩnh vực, chẳng hạn như trong công nghệ sản xuất, công nghệ sinh học, khoa học vật liệu, ngành công nghiệp dầu mỏ, y học, công nghệ thông tin, và nhiều lĩnh vực khác.
Giải thích chi tiết “Tại sao xát xà phòng lên da lại bị trơn?”
Khi xát xà phòng lên da, nó thường tạo ra một lớp mỏng của hỗn hợp giữa nước, xà phòng và dầu trên bề mặt da. Khi ta xát hoặc chà xà phòng, các phân tử xà phòng trong sản phẩm tạo ra cơ chế giống như hoạt động của một chất hoạt động bề mặt, hay còn gọi là chất làm sạch.
Xà phòng là một chất hoạt động bề mặt, có đặc tính hút dầu (hoặc có tính lipophilic) và đồng thời cũng hút nước (hoặc có tính hydrophilic). Các phân tử xà phòng đồng thời tạo thành các micelle, tức là các cụm phân tử xà phòng được tự sắp xếp lại trong nước, với đầu hydrophilic hướng ra ngoài và đuôi lipophilic hướng vào trong.
Các micelle này giúp phân tán các chất dầu, bã nhờn và bụi bẩn trên da, giúp làm sạch da. Tuy nhiên, đồng thời, chúng cũng làm cho bề mặt da trơn trượt, bởi vì tính chất hydrophilic của đầu xà phòng giúp làm tăng độ trượt giữa da và xà phòng. Điều này làm cho da cảm thấy trơn trượt sau khi xát xà phòng lên da, và đây cũng là lý do tại sao sau khi xà phòng trên da, ta cảm thấy khó để cầm chắc vật dụng hoặc xà phòng trên tay, bởi vì bề mặt da đã được làm trơn trượt bởi lớp micelle của xà phòng.